Câu chuyện số 1: Mơ mộng tuổi học trò

     Nói về tuổi học trò cắp sách tới trường thì chắc hầu hết các bạn nữ đều có một giấc mộng ngôn tình của riêng mình, và đương nhiên mình cũng không ngoại lệ. Hồi đi học mình rất thích đọc ngôn tình xong mơ mộng về một mối tình năm 17 tuổi giống như trong các bộ thanh xuân vườn trường vậy. Nhưng đáng tiếc thay, mình chỉ mơ mộng về các anh nam chính trong ngôn tình mà thôi. Hồi đó nhìn các bạn nam trong lớp thấy ôi sao mà trẻ trâu đến thế, đúng là người ta hay có câu con trai lúc nào cũng lớn chậm hơn con gái cùng tuổi. Nhưng mà dù sao đó cũng chỉ là góc nhìn của mình thôi chứ lớp mình cũng nhiều đôi đáng yêu lắm. Mình có một đứa bạn tên M, hồi xưa nó và lớp trưởng có một mối tình mà đối với chúng mình năm đó là rất đáng ngưỡng mộ. Ở cái thời mà tình yêu đối với bạn chỉ là việc thích một người vì người đó đẹp trai hay học giỏi thì đôi bạn đó đã có một tình cảm rất trưởng thành, rất nghiệm túc rồi. Hai người cùng nhau cố gắng học tập, đạt kết quả tốt, giúp đỡ nhau trong học hành, bạn nam kia đã có tình cảm với M từ năm lớp 10 nhưng phải đến lớp 12 mới tu thành chính quả. Thực ra lúc đầu khi biết hai đứa nó yêu nhau chúng tôi cũng không ấn tượng gì lắm vì bạn kia không gọi là đẹp trai, nhưng rồi nhìn quá trình hai người đó bên nhau đúng là khiến chúng tôi thay đổi suy nghĩ, ủng hộ và tạo điều kiện cho đôi bạn trẻ có thêm thời gian để gần nhau. Nếu thời cấp đi học của người khác là tình yêu học sinh, rồi cảm nắng nhau, bạn cùng bàn thì tôi chính là cái nhân vật mà mọi người hay thấy trong phim đó là chuyện đi hóng chuyện và chỉ mê các nhân vật trong truyện. Đúng là những thứ như vậy sau này mới chính là kỉ niệm không quên được. Chỉ đáng tiếc là sau này hai bạn đó không còn bên nhau nữa, lúc biết tin đó chúng tôi buồn mất mấy ngây, thấy bảo hai người không hợp vì một người thích hành động hơn lời nói còn một người lại cần sự quan tâm trong câu từ. Nhưng đến giờ hai người đó vẫn độc thân nên là tùy nhân duyên thôi.

Nhân duyên là một thứ vô cùng kỳ diệu, nó đưa hai người vốn chẳng liên quan gì đến nhau xích lại gần, những người có duyên thì dù có đi một vòng lớn thế nào vẫn gặp lại nhau. Mình với bạn mình chính là sự kỳ diệu như vậy. Mình có một đứa bạn thân, kiểu như tri kỷ vậy, chuyện gì cũng nói, đưa lời khuyên cho nhau, cùng nhau phát triển, tạm gọi là Q, mình và Q quen nhau qua một lần hai đứa cùng đi thử việc ở một chỗ làm thêm bán đồ lưu niệm. Trước đó là mình và nó đăng ký hai thời gian khác nhau nhưng tình cờ là hôm đó người hướng dẫn cho mình có việc bận nên chị chủ đã sắp xếp cho mình đổi sang giờ cùng ca với Q. Bọn mình lúc đầu cũng kiểu lướt qua thôi nhưng sau đó có ngồi nói chuyện trong giờ nghỉ thì thấy cũng hợp nhau nên xin thông tin liên lạc, về nói chuyện xong rủ nhau đi chơi, mặc dù mình vốn không phải người dễ rủ còn Q là người khá hướng nội. Sau buổi đi chơi đó bọn mình vẫn nói chuyện và còn thân nhau hơn, chơi với nhau đến giờ cũng 7 năm rồi. Nhiều lúc ngồi nói lại chuyện năm xưa vẫn thấy khó tin, sau đó bọn mình thậm chí còn chẳng làm ở chỗ đó cơ, chỉ thử việc có mấy ngày, giống như đến đó chỉ để quen nhau vậy. Duyên phận của chúng mình còn dài đến độ là bây giờ sau khi lấy chồng Q còn chuyển về gần nhà mình ở, chồng nó là bạn mình và do mình giới thiệu luôn. Đúng là những chuyện xảy ra đều là những gì được sắp đặt, trái đất tưởng to mà nhỏ, quay đi quay lại đều là người quen.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

[Review phim] Đại Đường vinh diệu

[Review truyện] Xin chào ngày xưa ấy - Hoài niệm thanh xuân rực rỡ!

Bóng lưng ba – thứ vững chãi nhất - che chở cho tôi mọi mưa nắng cuộc đời